Các vị vua Cimmerian Bosporus Vương_quốc_Bosporos

Xem thêm:các vị vua Cimmerian Bosporus

Theo Diodorus Siculus (xii. 31) vùng đất này đã được cai quản bởi một dòng họ gọi là Archaeanactidae, có thể là một gia đình cầm quyền, họ sau đó đã đem dâng vùng đất này cho bạo chúa Spartocus(438 TCN - 431 TCN), rõ ràng là một người Thrace. Ông ta đã thành lập một triều đại mà đã tồn tại tới khoảng năm 110 TCN. Các thành viên nhà Spartocus đã để lại nhiều bia khắc mà cho thấy các thành viên ban đầu của dòng họ đã cai trị như là một archon của các thành phố Hy Lạp và vua chúa của các bộ tộc bản địa.

Bosporan Phiale, thế kỷ thứ 4 TCN

Satyrus (431 TCN - 387 TCN), người kế thừa của Spartocus, đã thiết lập sự cai trị của mình trên toàn khu vực, thêm Nymphaeum vào lãnh địa của mình và tiến hành bao vây Theodosia, mà đã là một đối thủ thương mại đối lập vì nó có một hải cảng không bao giờ bị đóng băng và gần với các cánh đồng lúa ở phía đông Crimea. Nó được dành riêng cho con trai ông Leucon (387 TCN - 347 TCN), người mà chiếm thành phố này. Ông được kế tục bởi hai người con trai đồng cai trị của ông, Spartocus II, và Paerisades; người anh cả mất năm 342 và em trai của ông trị vì một mình cho đến năm 310. Sau đó, theo sau một cuộc nội chiến, trong đó Satyrus đánh bại Eumelus, ngừơi em trai của ông trong trận sông Thatis vào năm 310 trước Công nguyên nhưng sau đó lại bị ám sát và để cho Eumelus lên ngôi.[1]

Người kế nhiệm ông tiếp theo là Spartocus III (303 TCN - 283 TCN) và sau đó là Paerisades II. Những hoàng tử kế vị lặp đi lặp lại tên trong gia đình. Chúng ta chỉ biết rằng thành viên cuối cùng của họ, Paerisades V, không thể thực hiện chống lại sức mạnh của người dân địa phương, năm 108 TCN ông ta kêu gọi sự giúp đỡ của Diophantus, viên tướng của vua Mithridates VI của Pontus, hứa sẽ bàn giao vương quốc của mình cho ông hoàng này. Ông ta đã bị giết bởi một người Scythia tên là Saumacus, người này đã lãnh đạo một cuộc nổi loạn chống lại ông.

Trong thế kỷ 1 trước Công nguyên, sau thất bại của mình trước tướng Pompey năm 63 trước Công nguyên, vua Mithridates VI của Pontus bỏ chạy với một đội quân nhỏ từ Colchis (Georgia hiện nay) vựot qua dãy núi Caucasus tới Crimea và thực hiện kế hoạch xây dựng một đội quân để chống lại người La Mã. Người con trai ông cả của ông, Machares, phó vương của Bosporos Cimmeria, đã không sẵn sàng để trợ giúp cha mình. Mithridates VI đã giết chết Machares, và tự mình ngồi lên ngai vàng của Vương quốc Bosporos. Mithridates sau đó ra lệnh tiến hành cưỡng bách tòng quân và chuẩn bị cho chiến tranh. Năm 63 trước Công nguyên, Pharnaces II, con trai út của Mithridates VI, đã dẫn đầu một cuộc nổi loạn chống lại cha mình, có sự tham gia của những người La Mã lưu vong trong thành phần quân đội Pontos của Mithridates VI. Mithridates VI đã rút vào trong lâu đài của Panticapaeum, tại đây ông đã tự sát. Mithridates VI sau đó được Pompey chôn cất trong ngôi mộ của tổ tiên mình ở Amasia, kinh đô cũ của Vương quốc Pontos.